10 người độn mông có tới 3-4 ca gặp vấn đề. Đây là tỷ lệ khá cao so với các hình thức thẩm mỹ khác.
Dáng vóc cơ thể luôn là chủ đề được phái đẹp quan tâm. Cùng với sự phát triển của công nghệ, phương pháp phẫu thuật nâng cấp vòng ba đã gia tăng đáng kể trong những năm gần đây.
Bác sĩ Nguyễn Vũ Phương Ngọc (tu nghiệp tại Thái Lan, nguyên giảng viên khoa Phẫu thuật tạo hình thẩm mỹ – Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch,TP.HCM) chia sẻ về phương pháp làm đẹp này.
Tỷ lệ biến chứng cao
Vật liệu độn bằng silicon đã được sử dụng để nâng mông lần đầu tiên năm 1961. Tuy nhiên, phẫu thuật nâng mông bằng túi silicon được cho là có tỷ lệ biến chứng cao, lên tới 38,1%. Trong một nghiên cứu đa trung tâm trên 2.226 ca, các biến chứng khi phẫu thuật “nâng cấp” vòng ba gồm có tụ dịch mạn tính cần phải hút hoặc dẫn lưu thường xuyên (3,7%), tụ máu (0,8%), nhiễm trùng nhẹ không cần lấy bỏ túi độn (3,6%), nhiễm trùng nặng phải tháo túi (1,7%), hở vết thương (7,9%), đau kéo dài, đau mãn tính, có ảnh hưởng lên thần kinh tọa, túi hai bên không cân đối, túi không ở đúng vị trí, sờ thấy túi, bao xơ co thắt (ít), cần phẫu thuật lại,…
Từ số liệu trên, ta có thể thấy cứ 10 ca độn mông sẽ 3-4 ca gặp vấn đề, một tỷ lệ khá cao so với các hình thức thẩm mỹ khác. Trong khi đó chi phí thực hiện khá cao, việc sửa lại tốn kém.Túi độn tại vòng ba thường xuyên chịu áp lực do việc ngồi đè khiến chúng bị lệch. Đây là nguyên nhân khiến nhiều người phải phẫu thuật lại.
So với phẫu thuật nâng mông bằng vật liệu nhân tạo, phẫu thuật nâng mông bằng mỡ tự thân phổ biến hơn, cho kết quả đẹp tự nhiên. Tuy nhiên, bệnh nhân phải có đủ lượng mỡ để bơm lên khu vực này và chúng sẽ tiêu giảm theo thời gian. Đôi khi, túi silicon được đặt vào cùng lúc với việc hút và cấy mỡ để đạt được thể tích mong muốn và cho hình dáng mềm mại tự nhiên hơn.
Túi chứa silicon dạng gel không được Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ (FDA) chấp nhận đặt vào vùng mông, chỉ phổ biến ở các nước Nam và Trung Mỹ. Tại Mỹ, các bác sĩ chỉ sử dụng túi silicon đặc (rắn hoặc mềm). Bề mặt túi nhám được ưa chuộng hơn túi trơn. Túi có hình dạng tròn, ô van hoặc giọt nước.
Các hãng sản xuất túi độn nổi tiếng như Mentor, Allergan không sản xuất túi độn mông. Vì vậy, những sản phẩm trên thị trường đa phần của hãng nhỏ, ít tên tuổi, không được FDA công nhận nên rủi ro cũng cao hơn so với túi độn ngực.
Quy trình phẫu thuật
Những người có chỉ định phẫu thuật nâng vòng ba:
– Mông lép hoặc sa xệ, không cân đối hai bên do bẩm sinh, do giảm cân quá mức hoặc lão hóa
– Tạo hình mông sau khi bị biến dạng do chích silicon lỏng, do phẫu thuật trước đó, tai nạn…
Bệnh nhân được thăm khám và tư vấn kỹ, lựa chọn hình dáng, kích cỡ, loại túi và phương pháp phẫu thuật phù hợp. Phẫu thuật có thể thực hiện dưới gây mê tủy sống hoặc gây mê toàn thân. Đường mổ dài khoảng 5-7 cm nằm ở rãnh liên mông để hạn chế khả năng nhìn thấy sẹo sau này.
Thông thường, bác sĩ sẽ bóc tách khoang đặt túi ở dưới lớp cân (trên cơ mông lớn) hay ở giữa cơ mông, thao tác cần tránh tổn thương cơ và thần kinh vùng này. Đa số phẫu thuật viên sẽ đặt ống dẫn lưu để theo dõi và ngừa tụ dịch.
Bệnh nhân sẽ nằm sấp trong ngày thứ nhất sau mổ, sau đó có thể nằm ngửa và ngồi. Bệnh nhân sẽ được cắt chỉ sau 10-14 ngày.
Các bài tập thể dục tác động lên vùng mông nên dừng trong 60 ngày, vận động nhẹ nhàng chi trên. Bệnh nhân có thể quan hệ tình dục sau mổ 21 ngày.
Để hạn chế những biến chứng của phẫu thuật độn mông, bệnh nhân nên thăm khám và lựa chọn loại túi độn phù hợp, thực hiện xét nghiệm kỹ, tình trạng sức khỏe tốt khi tiến hành phẫu thuật.
Túi độn không nên quá to và túi nhám thường được ưa chuộng để hạn chế di lệch. Bệnh nhân cũng cần được theo dõi kỹ sau mổ, băng ép, hạn chế vận động vùng mông sớm hạn chế hở vết mổ, tụ dịch… Kháng sinh cần được dùng đầy đủ theo toa bác sĩ, giữ vệ sinh vết mổ để ngừa nhiễm trùng. Kỹ thuật đặt túi độn nằm giữa cơ mông dường như ít bị lộ túi và ít di lệch hơn. Vì vậy, bạn nên thảo luận kỹ với bác sĩ về vấn đề này.